Người xưa có câu ‘Tam tinh thành độc’ hoặc “Tam tinh thành nhất độc“. Vậy ý nghĩa của câu nói trên là gì?
Tam tinh thành độc là gì?
Theo trang Chánh Kiến: Thân thể nam nữ sinh ra đã có cấu tạo khác nhau. Có câu nói là: “Tam tinh thành độc”. Thân thể nữ giới là “tiếp thu” còn nam giới là “phóng thích”, hai phương thức hoàn toàn trái ngược. Nữ nhân giữ mình trinh khiết sẽ tốt cho bản thân, tốt cho chính thân thể của mình. Vì thế, giữ gìn thân thể sạch sẽ, thuần khiết là điều vô cùng quan trọng, bởi thân thể thuần khiết mới có thể mang lại điều tốt đẹp cho bản thân mình. Cũng chính là nói, bạn giữ gìn thân thể thuần khiến thanh tịnh đã là đối đãi tốt với chính bản thân bạn vậy.
Nếu thân thể con người là một tiểu vũ trụ, thì thân thể của bạn chính là một thế giới, và vật chất nào có thể tiến vào thế giới ấy cũng là có yêu cầu nghiêm khắc. Chỉ có những vật chất do Thiên thượng an bài mới có thể tiến nhập vào thế giới của bạn, mới không khiến thế giới của bạn bị ô nhiễm, chúng sinh trong thế giới của bạn mới không bị nhiễm bẩn mà phải chịu hủy diệt.
Bởi vậy, trong xã hội xưa, việc nữ tử giữ gìn tiết hạnh được coi là nền tảng của gia phong và đạo lý. Một khi nữ tử không giữ gìn trinh tiết, thì không chỉ thân thể bị tổn hại, mà thiên địa có cảm ứng, thế giới tương ứng với người ấy cũng sẽ bị hủy hoại.
Con người vốn là sinh mệnh đặc thù, không phải chỉ đơn giản là “người”. Mỗi sợi tóc mảnh da trên thân thể đều đối ứng với vô lượng chúng sinh cho nên ai ai cũng đều phải biết nâng niu gìn giữ.
Nền văn hóa ở những hành tinh khác không có những điều này, không nói đến luân thường đạo lý, nên chúng giao phối bừa bãi mà không bị ước thúc bởi bất kỳ quy tắc nào. Vì sao? Bởi vì chúng không có cội nguồn, chúng chính là sinh vật ở tinh cầu đó chứ không có Thiên quốc của bản thân.
Thân thể của nó chỉ đơn giản là thân thể, còn thân thể con người chính là một vũ trụ!
Sau khi truyền thống bị phá hoại và công nghệ của người ngoài hành tinh du nhập vào địa cầu này, phương thức sinh sống của người ngoài hành tinh cũng đã gây rối loạn nhân luân. Ở phương diện này, con người thực sự không nên tùy tiện như thế! Bạn có thế giới Thiên quốc của bạn, và sự trinh khiết của bạn sẽ bảo vệ sự thuần tịnh trong sạch cho thế giới Thiên thể của chính bản thân bạn.
Hơn nữa, nam giới được sinh ra từ thân thể phụ nữ, nếu thân thể phụ nữ bị hư hỏng nhơ nhớp thì nam nhân đó cũng sẽ hư hỏng theo, như vậy tất cả đã bị hủy hoại rồi.
Vì vậy, chúng ta chỉ thấy thời cổ xưa dựng “Cổng Trinh Tiết” để tôn vinh những người phụ nữ đã trung trinh thủ tiết, mà không biết được đằng sau sự trinh khiết ấy là sự kiên định vững vàng của một người phụ nữ để giữ gìn phẩm giá của bản thân, là bóng dáng của người phụ nữ mong manh yếu đuối trong mỗi thời khắc đều âm thầm giữ gìn đạo đức gia phong, là Vương của một thể hệ Thiên thể đang gánh vác trách nhiệm với vô lượng chúng sinh trong thế giới của mình.
Nhưng nam nhân thì khác, nam nhân không có các vấn đề liên quan giống như nữ nhân, nhưng họ lại phải đối mặt với những thách thức riêng của họ. Lời cảnh báo “tam tinh tất thành độc” áp dụng cho phái nữ, trong khi đối với nam giới, lời cảnh báo dành cho họ lại là: “Trên đầu chữ ‘sắc’ (色) có thanh ‘đao’ (刀)”.
Nam nhân nếu quá buông thả, quá phóng túng dục vọng thì sự tiêu giảm phúc, lộc, thọ, khang của họ là phi thường to lớn, cũng chính là nói nó sẽ dẫn đến sự tổn hại vô cùng nghiêm trọng đối với phúc phần và đức hạnh của nam nhân. Biết bao nhiêu đàn ông vì buông thả dục vọng, ham muốn sắc dục mà lâm vào yểu mệnh, nhà bại người vong, gia đình tan nát, tay trắng tha hương. Nên việc này, nếu phạm phải, chính là đã tạo nên đại nghiệp.
Mà hơn nữa, nếu người nào làm ô nhiễm thế giới thiên thể của người khác, chẳng lẽ người đó lại không có tội sao? Làm sao có thể như thế được?
Vào thời xưa, nếu người tu luyện phạm phải lỗi lầm nghiêm trọng về phương diện này, về cơ bản họ sẽ bị đày đọa, vạn kiếp bất phục, cả đời này coi như không còn hy vọng tu luyện nữa.
Tại sao chốn hồng trần này được coi là nơi dễ dàng tu luyện đến vậy? Bởi vì trần gian hiểm ác! Cho phép anh nạp thiếp, cho phép anh đưa về vợ nhỏ xinh đẹp mỹ miều, nhưng lại không cho phép anh háo sắc, càng không cho phép anh phóng túng, buông thả dục vọng bản thân; yêu cầu anh phải kết hôn, phải lấy vợ sinh con nối dõi, nhưng anh không được phép phóng đãng buông thả không giữ gìn phẩm giá, càng không cho phép anh ghen tuông đố kỵ. Cuộc sống ở chốn nhân gian này thật biết trêu ngươi và gian khó biết bao nhiêu! Giống như đi trên chiếc cầu độc mộc, chỉ cần bước lệch một cái là rớt xuống vực sâu vạn trượng không có ngày lên.
Cho nên, Khổng Tử phát hiện ra đạo Trung dung, chỉ bằng cách đi con đường Trung dung mới có thể bảo trì ở mức độ tốt nhất sự “Chính” này, và bạn mới có thể đứng vững không sụp đổ hoặc hư hỏng trong bất kỳ tình huống nào…
Người xưa nói về cái hại của sắc dục
- Sách Huyền Tông Trực Chỉ viết: “Giới dùng để dưỡng tinh, định dùng để dưỡng khí, huệ dùng để dưỡng thần.” Bậc chân nhân luôn luôn giữ khẩu nghiệp thanh tịnh, không nói những lời làm tăng trưởng dục vọng của chúng sinh. Kẻ tự nhận tu luyện mà khuyến khích dâm dục là những kẻ thuộc về ma đạo.
- Fred Hutchinson làm khảo sát theo dõi 1.456 người đàn ông tuổi từ 40 đến 64 ở hạt King, bang Washington và thấy rằng những người đàn ông có nhiều bạn tình có nguy cơ ung thư tiền liệt tuyến cao hơn nhiều những người chung thủy với một bạn tình.
Vì sao người xưa có chế độ Thê Thiếp?
Thời xưa, người thiếp được coi là để san sẻ bớt gánh nặng công việc cho nữ chủ nhân, giúp họ được nhàn nhã hơn.
Hơn nữa, người thiếp vì thế cần hầu hạ cả nữ chủ nhân chứ không chỉ riêng nam chủ nhân.
Chữ “thiếp” 「妾」 thực ra được cấu thành từ chữ “tân” 「辛」(chữ tân, trong chữ “tân khổ – 辛苦”, có nghĩa là vất vả, cay đắng) và thêm vào hai nét phết phẩy của chữ “nhân” 「人」- chỉ con người. Nghĩa nguyên gốc chính là “người chịu khổ” – chỉ về những nữ tỳ có khả năng sinh nở. Nhưng ở đây chỉ nói là “sinh nở” chứ không gọi là “sinh dục”, bởi họ chỉ được sinh chứ không được dục, không thể dạy dỗ con cái. Con cái trong gia đình nào ai lại chấp nhận để cho một tỳ nữ dạy dỗ đây?
Dĩ nhiên, đàn ông cũng dễ bị đầu độc mê hoặc bởi sắc đẹp, có người nam còn đến mức “sủng thiếp diệt thê” (yêu thiếp mà loại bỏ vợ). Vì vậy, vào thời kỳ văn hóa cực thịnh như triều đại nhà Đường, pháp luật đã quy định rất rõ ràng: không cho phép đưa tiểu thiếp (vợ nhỏ) lên làm chính thất. Chính là nói, dù chính thất có qua đời thì tiểu thiếp cũng không được phép thay thế vào vị trí đó. Nếu người đàn ông nào cố tình dựng vợ nhỏ lên làm chính thất, người đó sẽ bị ngồi tù. Vả lại, sau khi mãn hạn tù, còn bị buộc phải ly hôn với người vợ nhỏ kia.
Xã hội xưa coi trọng việc đông con là nhiều phúc, cho nên nhà nào cũng rất đông con. Vậy nếu người vợ vừa phải sinh con vừa quán xuyến việc gia đình thì quả thật vô cùng vất vả. Cho nên, có nhiều thiếp được đưa vào nhà, chính là để thay người vợ (thê tử) đảm đương bớt phần gánh nặng kia.
Xem thêm: